عن عائشة رضي الله عنها ، قالت: لما نُزِلَ برسول الله صلى الله عليه وسلم ، طَفِقَ يَطْرَحُ خَمِيصَةً له على وجهه، فإذا اغْتَمَّ بها كشفها فقال -وهو كذلك-: "لَعْنَةُ الله على اليهود والنصارى، اتخذوا قبور أنبيائهم مساجد -يُحَذِّرُ ما صنعوا".
ولولا ذلك أُبْرِزَ قَبْرُهُ، غير أنه خَشِيَ أن يُتَّخَذَ مسجدا.
[صحيح] - [متفق عليه]
المزيــد ...
Bà ‘A-ishah – cầu xin Allah hài lòng về bà – thuật lại: Khi cái chết đến với Thiên Sứ của Allah – cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho Người –, Người lấy chiếc áo phủ lên mặt mình, nhưng khi cường độ của cơn đau tăng lên thì Người bỏ chiếc áo ra và nói – và Người vẫn trong tình trạng đau đớn đó -: “Allah nguyền rủa người Do Thái và Thiên Chúa, họ đã lấy mộ các vị Nabi của họ làm nơi thờ phượng." Thiên Sứ của Allah – cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho Người – cảnh báo về hành vi sai trái của họ, nếu không lo sợ cho điều đó thì mộ của Người đã được chôn bên ngoài nhà của Người.
Sahih (chính xác) - Do Al-Bukhari và Muslim ghi
Bà ‘A-ishah – cầu xin Allah hài lòng về bà – cho chúng ta biết rằng lúc Thiên Sứ của Allah sắp lìa trần, lúc Người đang trong cơn đau đớn trước khi chết, Người nói "c2">“Allah nguyền rủa người Do Thái và Thiên Chúa”; đó là vì họ đã xây nhà thờ trên các mộ của các vị Nabi của họ. Sau đó, bà ‘A-ishah – cầu xin Allah hài lòng về bà – cho chúng ta biết rằng Thiên Sứ của Allah nói điều đó là vì Người muốn cảnh báo cộng đồng tín đồ của Người để họ không rơi vào những gì mà người Do Thái và Thiên Chúa đã phạm phải, Người cảnh báo họ vì sợ họ sẽ lấy mộ của Người làm Masjid. Sau đó, bà ‘A-ishah trình bày lý do Thiên Sứ của Allah – cầu xin Allah ban bằng an và phúc lành cho Người – ngăn các vị Sahabah chôn cất Người bên ngoài nội phòng của Người, đó là bởi vì Người sợ rằng ngôi mộ của Người sẽ trở thành Masjid.