عن عائشة أم المؤمنين وعبد الله بن عباس رضي الله عنهما قالا:
لَمَّا نَزَلَ بِرَسُولِ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ طَفِقَ يَطْرَحُ خَمِيصَةً لَهُ عَلَى وَجْهِهِ، فَإِذَا اغْتَمَّ بِهَا كَشَفَهَا عَنْ وَجْهِهِ، فَقَالَ وَهُوَ كَذَلِكَ: «لَعْنَةُ اللَّهِ عَلَى اليَهُودِ وَالنَّصَارَى، اتَّخَذُوا قُبُورَ أَنْبِيَائِهِمْ مَسَاجِدَ» يُحَذِّرُ مَا صَنَعُوا.
[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح البخاري: 435]
المزيــد ...
Bà 'A-ishah và ông 'Abdullah bin 'Abbas đồng thuật lại:
Trong thời gian Thiên Sứ của Allah ﷺ phải chịu những cơn đau của cái chết, Người thường lấy miếng vải che mặt lại, và khi cảm thấy khó thở thì Người lấy miếng vải ra. Và Người đã nói: “Lời nguyền rủa của Allah giáng xuống người Do Thái và Cơ đốc giáo, họ đã xây mồ mã của các Nabi của họ làm nơi thờ cúng” Người cảnh báo về những gì họ đã làm.
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Al-Bukhari - 435]
Bà 'Ai-shah và Ibn 'Abbas kể cho chúng ta rằng khi cái chết đến gần, Nabi ﷺ đắp một mảnh vải lên mặt mình. Nếu Người cảm thấy khó thở do đau đớn vì cái chết, Người sẽ lấy nó ra khỏi mặt. Trong trạng thái nghiêm trọng đó, Người ﷺ nói: Allah nguyền rủa người Do Thái và người Thiên Chúa, và trục xuất họ khỏi lòng thương xót của Ngài. Điều này là do họ đã xây dựng nơi thờ cúng trên mộ của các vị Nabi của họ. Và nếu không phải vì sự nghiêm trọng của vấn đề, Thiên Sứ của Allah ﷺ đã không đề cập đến nó ở một thời điểm như vậy. Vì vậy, Thiên Sứ của Allah ﷺ cấm cộng đồng tín đồ của Người thực hiện hành động tương tự, bởi vì đó là hành động của người Do Thái và Thiên Chúa, và bởi vì đó là phương tiện dẫn đến Shirk đối với Allah Tối Cao và Toàn Năng.