عن عمر بن الخطاب رضي الله عنه قال: قال رسول الله صلى الله عليه وسلم:
«إِنَّمَا الْأَعْمَالُ بِالنِّيَّةِ، وَإِنَّمَا لِامْرِئٍ مَا نَوَى، فَمَنْ كَانَتْ هِجْرَتُهُ إِلَى اللهِ وَرَسُولِهِ، فَهِجْرَتُهُ إِلَى اللهِ وَرَسُولِهِ، وَمَنْ كَانَتْ هِجْرَتُهُ لِدُنْيَا يُصِيبُهَا أَوِ امْرَأَةٍ يَتَزَوَّجُهَا، فَهِجْرَتُهُ إِلَى مَا هَاجَرَ إِلَيْهِ».
وفي لفظ للبخاري: «إِنَّمَا الْأَعْمَالُ بِالنِّيَّاتِ، وَإِنَّمَا لِكُلِّ امْرِئٍ مَا نَوَى».
[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح مسلم: 1907]
المزيــد ...
Ông 'Umar bin Al-Khattab - cầu xin Allah hài lòng về ông - thuật lại rằng Thiên Sứ của Allah ﷺ nói:
{Thật ra ai làm gì cũng có định tâm và mỗi người chỉ có được điều mình đã định tâm. Theo đó, ai mà cuộc di cư của y hướng đến Allah và hướng đến Thiên Sứ của Ngài thì cuộc di cư của y đã hướng đến Allah và Thiên Sứ của Ngài và ai mà cuộc di cư của y vì trần gian để thu lợi từ nó hoặc vì người phụ nữ để cưới cô ta thì cuộc di cư của y chỉ đến được thứ mà y đã hướng đến.} Và trong lời dẫn của Al-Bukhari: "Thật ra ai làm gì cũng có định tâm và tất cả mỗi người chỉ có được điều mình đã định tâm.}
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Muslim - 1907]
Nabi ﷺ cho biết rằng tất cả các hành động được tính theo ý định, và phán quyết này là chung cho tất cả các hành vi thờ cúng và giao tiếp. Bất cứ ai hành động với ý định đạt được lợi ích của thế gian sẽ chỉ được hưởng lợi ích đó và không có phần ban thưởng cho nó ở Đời Sau, và bất kỳ ai có ý định đến gần Allah toàn năng bằng hành động của mình sẽ nhận được phần thưởng từ công việc của mình ngay cả khi đó là một hành động bình thường, chẳng hạn như ăn và uống.
Sau đó, Thiên Sứ của Allah ﷺ đưa ra một ví dụ để chỉ ra tác động của ý định đối với các hành động mặc dù chúng có sự bình đẳng về hình thức rõ ràng. Người ﷺ trình bày rằng bất cứ ai có ý định di cư và rời quê hương của mình để tìm kiếm sự hài lòng của Allah thì việc di cư của anh ta là một cuộc di cư được chấp nhận và sẽ được thưởng vì ý định chân thành của anh ta. Và bất cứ ai có ý định di cư vì lợi ích trần tục, chẳng hạn như vì tiền bạc, uy tín, thương mại hoặc kết hôn, thì anh ta sẽ không nhận được bất cứ phần thưởng nào ở Đời Sau từ việc di cư của mình ngoại trừ lợi ích mà anh ta đã định tâm muốn có được.