+ -

عَن أَبِي بُرْدَةَ بْنِ أَبِي مُوسَى رَضِيَ اللَّهُ عَنْهُ قَالَ:
وَجِعَ أَبُو مُوسَى وَجَعًا شَدِيدًا، فَغُشِيَ عَلَيْهِ وَرَأْسُهُ فِي حَجْرِ امْرَأَةٍ مِنْ أَهْلِهِ، فَلَمْ يَسْتَطِعْ أَنْ يَرُدَّ عَلَيْهَا شَيْئًا، فَلَمَّا أَفَاقَ، قَالَ: أَنَا بَرِيءٌ مِمَّنْ بَرِئَ مِنْهُ رَسُولُ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ، إِنَّ رَسُولَ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ بَرِئَ مِنَ الصَّالِقَةِ وَالحَالِقَةِ وَالشَّاقَّةِ.

[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح البخاري: 1296]
المزيــد ...

Ông Abu Burdah bin Abi Musa thuật lại:
Ông Abu Musa bị đau nặng, và ông ngất đi khi gục đầu vào lòng một người phụ nữ trong gia đình của ông, và ông không thể trả lời bất cứ điều gì với bà. Khi bình phục, ông nói: Tôi vô can với những người mà Thiên Sứ của Allah ﷺ đã vô can với họ. Thật vậy, Thiên Sứ của Allah ﷺ đã vô can với những người Saliqah, Haliqah và Shaqqah.

[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Al-Bukhari - 1296]

Giải thích

Ông Abu Burdah kể lại rằng cha ông, Abu Musa Al-Ash'ari, lâm bệnh nặng và ngất xỉu, và đầu của ông nằm trên đùi một người phụ nữ trong gia đình ông. Bà khóc lóc và thương tiếc cho ông, nhưng ông không thể trả lời bà ấy bất cứ điều gì vì đã ngất xỉu. Khi bình phục, ông nói rằng ông vô tội can với những người mà Thiên Sứ giả của Allah ﷺ đã vô can với họ, và Thiên Sứ của Allah ﷺ đã vô can với: Saliqah: là người la hét khi gặp tai họa. Haliqah: là người cạo đầu trong trường hợp gặp tai họa (hoặc chuyện buồn). Shaqqah: là người xé quần áo khi gặp chuyện mất mát, đau thương. Bởi vì đó là một trong những hành động của thời tiền Islam. Đúng hơn, người Muslim được lệnh phải kiên nhẫn khi đối mặt với tai họa và hy vọng phần thưởng nơi Allah.

Bản dịch: tiếng Anh tiếng Urdu tiếng Tây Ban Nha tiếng Indonesia Uyghur tiếng Bengali tiếng Pháp tiếng Thổ Nhĩ Kỳ tiếng Nga tiếng Bosnian Sinhala tiếng Ấn Độ tiếng Trung Quốc tiếng Ba Tư tiếng Tagalog Người Kurd Hausa Người Bồ Đào Nha Swahili Asami
Xem nội dung bản dịch

Những bài học rút từ Hadith

  1. Không được xé quần áo, cạo tóc hoặc lớn tiếng khi gặp tai họa vì đây là những tội lỗi lớn.
  2. Việc buồn bã và khóc lóc mà không la hét và vật vã không phải là điều cấm kỵ. Nó không phủ nhận với sự kiên nhẫn trước sự phán xét của Allah, nhưng đúng hơn đó là lòng thương xót.
  3. Không được phép bất mãn với những an bài đau thương của Allah bằng lời nói hay hành động.
  4. Bắt buộc phải kiên nhẫn khi đối mặt với tai họa.
Thêm