+ -

عَنْ أَبِي هُرَيْرَةَ رضي الله عنه عَنِ النَّبِيِّ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ قَالَ:
«إِنَّ الدِّينَ يُسْرٌ، وَلَنْ يُشَادَّ الدِّينَ أَحَدٌ إِلَّا غَلَبَهُ، فَسَدِّدُوا وَقَارِبُوا، وَأَبْشِرُوا، وَاسْتَعِينُوا بِالْغَدْوَةِ وَالرَّوْحَةِ وَشَيْءٍ مِنَ الدُّلْجَةِ».

[صحيح] - [رواه البخاري] - [صحيح البخاري: 39]
المزيــد ...

Ông Abu Huroiroh dẫn lời Nabi ﷺ nói:
{Tôn giáo là dễ dàng, không ai bị gánh nặng bởi tôn giáo ngoại trừ người đó hành động thái quá. Vì vậy, hãy hành động đúng đắn, hãy đến gần (Allah với những gì Ngài bắt buộc), hãy báo tin vui (về phần thưởng to lớn), và tìm kiếm sự hỗ trợ (cho việc hành đạo tìm kiếm ân phước) vào buổi sáng, buồi chiều và một phần của ban đêm.}

[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari ghi lại] - [Sahih Al-Bukhari - 39]

Giải thích

Nabi ﷺ cho biết rằng tôn giáo Islam dựa trên nguyên tắc thuận lợi và dễ dàng trong mọi vụ việc, và sự dễ dàng được nhấn mạnh hơn nữa khi có lý do cho sự bất lực và nhu cầu cần thiết, bởi vì đi sâu vào thực hành tôn giáo mà từ bỏ lòng nhân ái là hậu quả của việc bất lực và phải ngừng tất cả các hành động hoặc một số. - Sau đó, Nabi ﷺ thúc giục việc sự trung hòa trong mọi công việc không thái quá. Người bề tôi không nên cẩu thả đối với nghĩa vụ bắt buộc, cũng không nên ép bản thân những gì mình không có khả năng. Nếu không thể làm một cách hoàn hảo thì hãy làm tương đối.
Và Thiên Sứ ﷺ báo tin vui về phần thưởng lớn lao cho công việc lâu dài, dù chỉ là ít, cho những người không thể làm một cách hoàn hảo và trọn vẹn, bởi vì nếu tình trạng bất lực không phải do anh ta tự gây ra thì điều đó không dẫn đến việc anh ta bị giảm đi phần thưởng.
Trên thực tế, vì thế giới này là nơi du hành và chúng ta phải chuyển đến thế giới Đời Sau, nên Thiên Sứ ﷺ ra lệnh tìm kiếm sự hỗ trợ trong việc duy trì sự thờ phượng liên tục bằng cách đặt nó vào ba thời điểm tích cực:
Thứ nhất: Buổi sáng: Đó là vào đầu ban ngày, giữa lễ nguyện Salah Fajr và mặt trời mọc.
Thứ hai: Buổi chiều, đó là sau khi mặt nghiêng bóng.
Thứ ba: Một phần của ban đêm, và vì công việc ban đêm khó khăn hơn công việc ban ngày, nên Người ra lệnh bằng cách nói "một phần ít nào đó của đêm".

Bản dịch: tiếng Anh tiếng Urdu tiếng Tây Ban Nha tiếng Indonesia Uyghur tiếng Bengali tiếng Pháp tiếng Thổ Nhĩ Kỳ tiếng Nga tiếng Bosnian Sinhala tiếng Ấn Độ tiếng Trung Quốc tiếng Ba Tư tiếng Tagalog Người Kurd Hausa Người Bồ Đào Nha Malayalam Swahili Tamil Thái Lan Pushto Asami tiếng Thụy Điển tiếng Amharic tiếng Hà Lan tiếng Gujarati tiếng Kyrgyz tiếng Nepali tiếng Romania tiếng Malagasy tiếng Kannada
Xem nội dung bản dịch

Những bài học rút từ Hadith

  1. Sự dễ dàng và khoan dung của luật Islam và nó luôn ở mức trung giữa thái quá và cẩu thả.
  2. Người bề tôi phải thực hiện công việc trong khả năng có thể của mình, không được lơ là, cẩu thả hay quá nghiêm khắc.
  3. Người bề tôi phải chọn những thời điểm tích cực để hành đạo, và ba thời điểm này là những thời điểm tốt nhất cho thân thể thực hành sự thờ phượng.
  4. Ibnu Hajar Al-Asqalani đã nói: Cứ như thể, Thiên Sứ ﷺ đã hướng dẫn một du khách đến một điểm đến và ba thời điểm này là thời điểm tốt nhất cho du khách, vì vậy Người đã cảnh báo anh ta về thời điểm tích cực của mình; bởi vì nếu người du hành đi cả ngày lẫn đêm, anh ta sẽ kiệt sức và sẽ ngừng cuộc hành trình, nhưng nếu anh ta cố gắng di chuyển trong những khoảng thời gian tích cực này, anh ta sẽ có thể tiếp cuộc hành trình mà không gặp khó khăn gì.
  5. Ibnu Hajar cho biết: Tham chiếu trong Hadith này là lấy sự cho phép hợp pháp, bởi vì việc lấy sự quyết liệt thay cho sự cho phép là vi phạm, giống như ai đó bỏ Tayammum khi không thể sử dụng nước và việc sử dụng nó sẽ dẫn đến tác hại.
  6. Ibnu Al-Munir nói: Hadith này là một trong những dấu hiệu của lời tiên tri. Chúng tôi đã thấy và những người trước chúng tôi đã thấy rằng tất cả những ai thái quá trong tôn giáo đều bị bỏ bê, và điều đó không có nghĩa là ngăn cản việc phấn đấu đạt đến sự hoàn hảo trong việc thờ phượng, vì đó là một điều đáng khen ngợi, đúng hơn là ngăn chặn sự thái quá dẫn đến buồn chán, hoặc thái quá trong công việc tình nguyện dẫn đến bỏ bê, hoặc trì trệ lễ nguyện Salah bắt buộc ra ngoài thời gian của nó, chẳng hạn như một người đã thức suốt đêm để lễ nguyện Salah nhưng ngủ quên và bỏ lỡ lễ nguyện Salah Fajr với tập thể, hoặc cho đến khi mặt trời mọc ra khỏi khung giờ qui định của nó.