عن أبي هريرة رضي الله عنه مرفوعاً: «قال الله عز وجل : أنا عند ظنِّ عَبدي بي، وأنا معه حيث يَذكُرني، والله، لَلَّه أَفرَحُ بِتَوبَةِ عَبدِهِ مِنْ أَحَدِكُم يَجدُ ضَالَّتَهُ بالفَلاَة، وَمَنْ تَقَرَّب إِلَيَّ شِبْرًا، تقرَّبتُ إليه ذِرَاعًا، ومن تقرب إلي ذِراعًا، تقربت إليه بَاعًا، وإذا أَقْبَلَ إِلَيَّ يمشي أَقْبَلْتُ إِلَيهِ أُهَرْوِلُ». متفق عليه، وهذا لفظ إحدى روايات مسلم. وروي في الصحيحين: «وأنا معه حِينَ يَذْكُرُنِي» بالنون، وفي هذه الرواية. «حيث» بالثاء وكلاهما صحيح.
[صحيح] - [متفق عليه وها لفظ مسلم]
المزيــد ...
Ông Abu Huroiroh thuật lại:
Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: {Allah Toàn Năng phán: TA ở trong suy nghĩ của người bề tôi của TA khi y nghĩ về TA, và TA ở bên y khi y nhớ đến TA. Vì vậy, nếu y nhớ đến TA trong bản thân y, thì TA nhớ đến y trong bản thân TA, và nếu y nhớ đến TA trong một nhóm, TA sẽ nhớ đến y trong một nhóm tốt hơn. Nếu y đến gần TA một gang tay, TA sẽ đến gần y một cánh tay, nếu y đến gần TA một cánh tay, TA sẽ đến gần y bằng một dang tay, và nếu y đi bộ đến với TA, TA sẽ chạy đến với với y.}
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Muslim - 2675]
Nabi ﷺ cho biết rằng Allah Tối Cao phán:
TA trong suy nghĩ của người bề tôi của TA khi y nghĩ về TA, vì vậy TA đối xử với người bề tôi của TA theo việc y nghĩ về TA thông qua niềm hy vọng được tha thứ, và TA làm cho y bất cứ điều gì y mong đợi ở TA, dù tốt hay không. TA ở bên y với lòng thương xót, ban cho sự thành công, hướng dẫn, quan tâm và hỗ trợ nếu y nhớ đến TA.
Nếu y nhớ đến TA trong bản thân y khi y ở một mình bằng việc Tasbih (nói Subhanallah) và Tahlil (nói La ila ha il lol loh) hoặc bất cứ hình thức tưởng nhớ nào khác, TA sẽ nhớ đến y trong bản thân TA.
Và nếu y nhớ đến TA trong một nhóm, TA sẽ nhớ đến y trong một nhóm nhiều hơn và tốt hơn.
Ai đến gần Allah một gang tay, Ngài sẽ đến gần y một khuỷu tay.
Và nếu ai đến gần Ngài một khuỷu tay, Ngài sẽ đến gần y một dang tay.
Và nếu y đi bộ đến với Ngài thì Ngài sẽ chạy đến với y.
Nếu người bề tôi đến gần Allah bằng cách vâng lời Ngài và hướng về Ngài, Ngài sẽ tăng cường sự gần gũi của người đó với Ngài như một phần thưởng thông qua những việc làm công chính và thiện tốt của người đó.
Người có đức tin càng hoàn thiện sự thờ phượng đối với Thượng Đế của mình thì càng trở nên gần gũi với Ngài hơn, Ngài sẽ ban cho y phần thưởng lớn hơn hành động và công sức của y. Nói chung là phần thưởng của Allah luôn vượt trội hơn so với hành động của người bề tôi về chất lượng và số lượng.
Người có đức tin nên suy nghĩ tốt về Allah, hãy hành động công chính và thiện tốt, hãy tranh thủ và tăng cường hành động công chính cho đến khi gặp được Allah.