+ -

عَنْ عُبَادَةَ بْنِ الصَّامِتِ رَضِيَ اللَّهُ عَنْهُ، وَكَانَ شَهِدَ بَدْرًا، وَهُوَ أَحَدُ النُّقَبَاءِ لَيْلَةَ العَقَبَةِ: أَنَّ رَسُولَ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ قَالَ، وَحَوْلَهُ عِصَابَةٌ مِنْ أَصْحَابِهِ:
«بَايِعُونِي عَلَى أَلَّا تُشْرِكُوا بِاللَّهِ شَيْئًا، وَلاَ تَسْرِقُوا، وَلاَ تَزْنُوا، وَلاَ تَقْتُلُوا أَوْلاَدَكُمْ، وَلاَ تَأْتُوا بِبُهْتَانٍ تَفْتَرُونَهُ بَيْنَ أَيْدِيكُمْ وَأَرْجُلِكُمْ، وَلاَ تَعْصُوا فِي مَعْرُوفٍ، فَمَنْ وَفَى مِنْكُمْ فَأَجْرُهُ عَلَى اللَّهِ، وَمَنْ أَصَابَ مِنْ ذَلِكَ شَيْئًا فَعُوقِبَ فِي الدُّنْيَا فَهُوَ كَفَّارَةٌ لَهُ، وَمَنْ أَصَابَ مِنْ ذَلِكَ شَيْئًا ثُمَّ سَتَرَهُ اللَّهُ فَهُوَ إِلَى اللَّهِ، إِنْ شَاءَ عَفَا عَنْهُ وَإِنْ شَاءَ عَاقَبَهُ» فَبَايَعْنَاهُ عَلَى ذَلِكَ.

[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح البخاري: 18]
المزيــد ...

Ông 'Ubadah bin Os-Somit, đã từng tham gia trận chiến Badr, và là một trong những đội trưởng trong đêm Al-'Aqabah, thuật lại rằng Thiên Sứ của Allah ﷺ nói, và lúc đó xung quanh Người có một nhóm Sahabah:
{Các ngươi hãy cam kết trung thành với Ta rằng các ngươi sẽ không làm bất cứ hành vi Shirk nào với Allah, không trộm cắp, không Zina, không giết con cái của mình, không mang bất kỳ lời vu khống nào trước tay và chân của các ngươi, và không làm trái với những gì là đúng; ai trong số các ngươi thực hiện thì phần thưởng của y là ở nơi Allah, và ai làm điều gì sai trái và bị trừng phạt ở đời này, thì đó sẽ là sự xóa tội cho người đó. Và ai làm bất cứ điều gì trong số đó rồi được Alla che đậy cho y thì y phụ thuộc vào Allah, nếu muốn, Ngài sẽ tha thứ cho y, và nếu muốn, Ngài sẽ trừng phạt y.} Vì vậy, chúng tôi đã cam kết trung thành với Người ﷺ về những điều đó.

[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Al-Bukhari - 18]

Giải thích

'Ubadah Bin Os-Somit, một trong những người đã tham gia trận chiến ở Badr, và ông là thủ lĩnh của dân tộc mình, người đã đứng ra tuyên thệ trung thành để hỗ trợ Thiên Sứ của Allah ﷺ, kể vào đêm Al-'Aqabah ở Mina - lúc Thiên Sứ còn ở Makkah trước khi di cư đến Madinah - rằng Nabi ﷺ đang ngồi giữa các Sahabah của Người ﷺ yêu cầu họ phải hứa với Người những vấn đề sau: Thứ nhất: Họ không Shirk bất cứ điều gì trong việc thờ phượng Allah, dù chỉ một chút. Thứ hai: Họ không trộm cắp. Thứ ba: Không Zina. Thứ tư: Họ không giết con cái của mình; đàn ông của họ sợ nghèo đói, còn phụ nữ của họ sợ bị sỉ nhục. Thứ năm: Họ không được nói dối và vu khống giữa tay và chân, vì hầu hết các hành động đều xảy ra với chúng, mặc dù các bộ phận còn lại cũng tham gia. Thứ sáu: Họ không trái lệnh Nabi ﷺ trong những điều đúng và lẽ phải. Bất cứ ai trong số họ vẫn kiên định với giao ước và tuân thủ điều đó, phần thưởng của người đó sẽ thuộc về Allah, và bất cứ ai phạm điều gì đó đã được đề cập - ngoại trừ Shirk - sẽ bị trừng phạt vì điều đó ở thế giới này với hình phạt được áp dụng cho người đó, và đó là sự đền tội cho anh ta và tội lỗi sẽ được xóa bỏ, và ai làm bất cứ điều gì trong số đó rồi được Allah che đậy thì vấn đề của người đó tùy thuộc vào Allah, nếu muốn, Ngài sẽ tha thứ cho anh ta, và nếu muốn, Ngài sẽ trừng phạt anh ta. Tất cả những người có mặt đều cam kết trung thành với Người ﷺ vì điều đó.

Bản dịch:
Xem nội dung bản dịch

Những bài học rút từ Hadith

  1. Trình bày cho biết những gì được đưa vào Lời cam kết đầu tiên của Al-'Aqabah ở Makkah trước khi Jihad (chiến đấu vì Allah) được áp đặt lên họ.
  2. Học giả As-Sindi nói: Lời nói của Người ﷺ (trong những điều đúng và lẽ phải): Rằng toàn bộ vấn đề của Người đều là điều đúng và lẽ phải và không thể có điều gì ở nơi Người là không đúng và không hợp lẽ. Lời của ﷺ (trong những điều đúng và lẽ phải) là để chỉ ra lý do, nghĩa vụ vâng phục và không có sự vâng phục đối với một tạo vật trừ phi đó là những gì không đúng và không hợp lẽ thường, và sự vâng phục đó phải được coi là điều kiện của những gì tốt trong lời cam kết trung thành.
  3. Muhammad bin Isma'il At-Taymi và những người khác nói: Việc chỉ đề cập đến việc giết con cái, bởi vì đó là hành vi giết chóc và cắt đứt quan hệ gia đình nên mối quan tâm ngăn cấm nó cần được nhấn mạnh hơn, và bởi vì nó phổ biến ở họ là việc giết con gái và giết con trai vì sợ nghèo, hay cụ thể là đề cập đến họ, bởi vì họ sẽ không tự chống đối mình.
  4. Học giả An-Nawawi nói: Tính tổng quát của Hadith này đặc trưng cho lời phán của Đấng Tối Cao: {Chắc chắn Allah không tha thứ cho kẻ phạm tội Shirk với Ngài.} (chương 4 – An-Nisa’, câu 48), vì vậy nếu kẻ bội giáo bị giết vì tội bội đạo của mình, việc giết chóc không cấu thành sự chuộc tội cho anh ta.
  5. Thẩm phán 'Iyadh nói: Hầu hết các học giả đều cho rằng hình phạt trên thế gian là sự xóa tội.