عَنْ عَبْدِ اللهِ بْنِ عُمَرَ رَضيَ اللهُ عنهُما قَالَ: مَرَرْنَا مَعَ رَسُولِ اللهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ عَلَى الْحِجْرِ، فَقَالَ لَنَا رَسُولُ اللهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ:
«لَا تَدْخُلُوا مَسَاكِنَ الَّذِينَ ظَلَمُوا أَنْفُسَهُمْ، إِلَّا أَنْ تَكُونُوا بَاكِينَ؛ حَذَرًا أَنْ يُصِيبَكُمْ مِثْلُ مَا أَصَابَهُمْ» ثُمَّ زَجَرَ فَأَسْرَعَ حَتَّى خَلَّفَهَا.
[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح مسلم: 2980]
المزيــد ...
Ông 'Abdullah bin 'Umar thuật lại: Chúng tôi cùng với Thiên Sứ của Allah ﷺ đi ngang qua thành phố Hijr và Người nói với chúng tôi:
“Đừng vào nhà của những kẻ đã phạm tội, trừ khi các ngươi khóc sợ (chiêm nghiệm cho bản thân); Hãy cẩn thận kẻo có chuyện gì xảy ra với các ngươi giống như những gì đã xảy ra với họ.” Rồi Người ﷺ quở trách và vội vã rời đi bỏ lại nó phía sau.
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Muslim - 2980]
Khi Thiên Sứ của Allah ﷺ đi qua vùng đất Thamud, Người đã cấm vào nhà của những người đã bị trừng phạt do tội lỗi của họ, trừ khi người đi vào vì muốn chiêm nghiệm làm bài học cho bản thân và sợ Allah. Việc cấm này là sợ rằng sự trừng phạt đã xảy ra với họ sẽ xảy đến với người đi vào. Sau đó, Thiên Sứ của Allah ﷺ hét vào con vật cưỡi của mình và vội vã rời đi cho đến khi qua khỏi chỗ đó.