عن ابن مسعود رضي الله عنه قال: كنا مع رسول الله صلى الله عليه وسلم في سفر، فانطلق لحاجته، فرأينا حُمَّرَةً معها فرخان، فأخذنا فرخيها، فجاءت الحُمَّرَةُ فجعلت تَعْرِشُ فجاء النبي صلى الله عليه وسلم فقال: «من فجع هذه بولدها؟ ردوا ولدها إليها» ورأى قرية نمل قد حرقناها، فقال: «من حَرَّقَ هذه؟» قلنا: نحن قال: «إنه لا ينبغي أن يعذِّب بالنار إلا رب النار».
[صحيح] - [رواه أبو داود]
المزيــد ...
Ông Ibnu Mas-'ud kể: Lúc chúng tôi ở cùng với Thiên Sứ của Allah lúc đang dạ hành, Thiên Sứ rời chúng tôi vì vệ sinh. Lúc đó chúng tôi thấy một chim mẹ màu đỏ và hai chim con của nó thì chúng tôi đã bắt hai chim con làm chim mẹ cứ bay quanh chúng tôi. Thiên Sứ quay lại, Người hỏi: {Ai đã làm cho chim mẹ này hoảng loạn vì các con của nó? hãy trả các con lại cho nó.} Sau đó Người thấy một đàn kiến bị đốt thì Người hỏi: {Ai đã đốt đàn kiến này?} Mọi người đáp: Chúng tôi, thưa Thiên Sứ. Người bảo: {Quả thật, không nên dùng lửa để trừng phạt ngoại trừ Chủ Nhân tạo ra lửa.}
[Sahih (chính xác)] - [Do Abu Dawood ghi]
Ông Ibnu Mas-'ud kể: Khi họ đang cùng Thiên Sứ của Allah tong chuyến đi thì Người có việc riêng rời khỏi họ chóc lát. Lúc chờ đợi, các Sahabah đã thấy một con chim màu đỏ với hai chim con nhỏ, mọi người liền bắt hai con chim nhỏ nên làm cho chim mẹ cứ bay quanh mọi người. Biết được việc Thiên Sứ ra lệnh thả tự do cho đôi chim nhỏ đó. Sau đó, Thiên Sứ thấy một bầy kiến bị thiêu đốt thì Người hỏi: {Ai đã đốt bầy kiến này?} Sahabah đáp: Là chúng tôi đã đốt, thưa Thiên Sứ. Người bảo: {Điều không nên là dùng lửa để trừng phạt ngoại trừ Chủ Nhân tạo ra lửa.} Thiên Sứ cấm hành động thiêu đó đó. Về giáo lý liên quan việc giết kiến, nếu muốn đuổi kiến thì không được dùng lửa để đốt mà hãy dùng thức chất lỏng nào đó để đổ lên tổ kiến thì chúng sẽ bỏ đi không trở lại, Insha Allah. Trường hợp kiến làm tổ trong khu nhà ở khi không thể đuổi hết đó đi thì được phép giết hết chúng và khi không thể phòng tránh điều hại do kiến tạo ra ngoại trừ giết chúng thì được phép áp dụng.