عن أبي هريرة رضي الله عنه مرفوعاً: «بينما رجلٌ يمشي بطريقٍ اشتَدَّ عليه العَطَشُ، فوَجَدَ بِئْرًا فنزل فيها فَشَرِبَ، ثم خَرَجَ فإذا كَلْبٌ يَلْهَثُ يأكل الثَّرَى مِنَ العَطَشِ، فقال الرجلُ: لقد بَلَغَ هذا الكَلْبَ مِنَ العَطَشِ مِثْلَ الذِي كان قَدْ بَلَغَ مِنِّي، فنَزَلَ البِئْرَ، فَمَلَأَ خُفَّهُ ماءً ثم أَمْسَكَهُ بِفِيهِ حَتَّى رَقِيَ، فَسَقَى الكَلْبَ، فشَكَرَ اللهُ له، فَغَفَرَ لهُ» قالوا: يا رسول الله، إنَّ لَنَا في البَهَائِمِ أَجْرًا؟ فقال: «في كُلِّ كَبِدٍ رَطْبَةٍ أَجْرٌ».
وفي رواية: «فشَكَرَ اللهُ له، فغَفَرَ له، فَأَدْخَلَهُ الجَنَّةَ».
وفي رواية: «بَيْنَمَا كَلْبٌ يُطِيفُ بِرَكْيَةٍ قد كَادَ يَقْتُلُهُ العَطَشُ إذ رَأَتْهُ بَغِيٌّ مِنْ بَغَايَا بَنِي إِسْرَائِيلَ، فَنَزَعَتْ مُوقَهَا فَاسْتَقَتْ له بهِ فَسَقَتْهُ فَغُفِرَ لها بِهِ».
[صحيح] - [الرواية الأولى:
متفق عليها.
الرواية الثانية:
رواها البخاري.
الرواية الثالثة:
متفق عليها]
المزيــد ...
Ông Abu Huroiroh thuật lại rằng Thiên Sứ của Allah nói: {Trong lúc một người đàn ông đang đi bộ trên một con đường thì anh ta khát nước, anh ta gặp một cái giếng và xuống đó uống. Sau đó anh ta trở lên thì thấy một con chó đang lè lưỡi vì quá khát, anh ta nói: chắc con chó này đang rất khát giống mình ban nãy, thế là anh ta trở xuống giếng, dùng chiếc giày của mình múc đầy nước mang lên cho con chó uống. Allah tri ân cho việc làm đó của anh ta nên đã tha thứ tội lỗi cho anh ta}. Các vị Sahabah nói: Thưa Thiên Sứ của Allah, chúng ta sẽ được ban cho ân phước từ các con thú vật ư? Người nói: {Mỗi sinh vật có lá gan ướt đều mang lại ân phước}. Và trong một lời dẫn khác: {... Allah tri ân cho việc làm đó của anh ta nên đã tha thứ tội lỗi cho anh ta và thu nhận anh vào Thiên Đàng}. Và trong một lời dẫn khác: {Trong lúc một con chó đang đi quanh một cái giếng trong bộ dạng yếu ớt do cơn khát sắp giết chết nó thì một người phụ nữ hành nghề mại dâm thuộc người dân Israel nhìn thấy, cô ta liền cởi chiếc giày của mình, xuống giếng múc nước lên cho nó uống, thế là cô ta được tha thứ bởi hành động đó}.
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari ghi lại - Do Al-Bukhari và Muslim ghi]
Một người đàn ông đi bộ trên một con đường trong một cuộc hành trình, anh ta khát nước, anh ta đi xuống một cái giếng để uống nước, xong cơn khát anh ta trở lên thì thấy một con chó đang lè lưỡi vì quá khát, anh ta nói: chắc con chó này đang rất khát giống mình ban nãy, thế là anh ta trở xuống giếng, dùng chiếc giày của mình múc đầy nước mang lên cho con chó uống. Allah tri ân cho việc làm đó của anh ta nên đã tha thứ tội lỗi cho anh ta và thu nhận anh vào Thiên Đàng}. Các vị Sahabah nói: Thưa Thiên Sứ của Allah, chúng ta sẽ được ban cho ân phước từ các con thú vật ư? Tức các con thú vật sẽ là nguyên nhân mang lại ân phước cho chúng ta nếu chúng ta cho chúng uống nước?. Người nói: {Mỗi sinh vật có lá gan ướt đều mang lại ân phước} bởi lẽ lá gan ướt thì cần đến nước và nếu không có nước thì con vật sẽ chết. Và trong một lời dẫn khác: Một người phụ nữ hành nghề mại dâm thuộc người dân Israel nhìn thấy một con chó cứ đi lòng vòng quanh chiếc giếng vì khát nước, cô ta liền cởi chiếc giày của mình, xuống giếng múc nước lên cho nó uống, thế là cô ta được tha thứ bởi hành động đó của cô ta}.