عَنْ أَنَسٍ رَضِيَ اللَّهُ عَنْهُ قَالَ:
كُنْتُ سَاقِيَ القَوْمِ فِي مَنْزِلِ أَبِي طَلْحَةَ، وَكَانَ خَمْرُهُمْ يَوْمَئِذٍ الفَضِيخَ، فَأَمَرَ رَسُولُ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ مُنَادِيًا يُنَادِي: أَلاَ إِنَّ الخَمْرَ قَدْ حُرِّمَتْ، قَالَ: فَقَالَ لِي أَبُو طَلْحَةَ: اخْرُجْ، فَأَهْرِقْهَا، فَخَرَجْتُ فَهَرَقْتُهَا، فَجَرَتْ فِي سِكَكِ المَدِينَةِ، فَقَالَ بَعْضُ القَوْمِ: قَدْ قُتِلَ قَوْمٌ وَهِيَ فِي بُطُونِهِمْ، فَأَنْزَلَ اللَّهُ: {لَيْسَ عَلَى الَّذِينَ آمَنُوا وَعَمِلُوا الصَّالِحَاتِ جُنَاحٌ فِيمَا طَعِمُوا} [المائدة: 93] الآيَةَ.
[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح البخاري: 2464]
المزيــد ...
Ông Anas bin Malik thuật lại:
Tôi đang làm người hầu rượu cho một nhóm người trong nhà Abu Talhah, hôm đó rượu của họ rất dồi dào. Thiên Sứ của Allah ﷺ đã ra lệnh cho một người gọi đến: Chẳng phải rượu đã bị cấm sao?, thế là ông Abu Talhah nói với tôi: Hãy đem nó ra ngoài đổ bỏ, vì vậy tôi đã đem nó ra ngoài đổ bỏ, và nó chảy khắp các con đường phố ở Madinah. Sau đó, một số người nói: Những ai còn nó trong bụng của mình có thể sẽ bị giết, vì vậy Allah mặc khải xuống: {Những người có đức tin và hành thiện sẽ không bị bắt tội về những gì (haram) mà họ đã ăn (uống) trong quá khứ (chẳng hạn như uống rượu trước khi có lệnh cấm).} (chương 5 – Al-Ma-idah, câu 93)
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Al-Bukhari - 2464]
Anas bin Malik cho biết rằng khi ông đang tiếp đãi rượu cho những người ở trong nhà của cha dượng, Abu Talhah và rượu của họ lúc đó là Al-Fadhikh, một loại rượu kết hợp giữa chà là khô và chà là tươi, thì một người phát ngôn của Thiên Sứ đến và nói: Quả thực, rượu đã bị cấm. Ngay lập tức, Abu Talhah đã nói với tôi: Đi ra ngoài, đổ bỏ nó. Thế là tôi đi ra ngoài đổ bỏ tất cả, và rượu chảy ra khắp các con đường phố Medinah. Một số người nói: Những người đã uống nó vào bụng có thể sẽ bị giết, vì vậy Allah mặc khải xuống câu Kinh:
{Những người có đức tin và hành thiện sẽ không bị bắt tội về những gì (Haram) mà họ đã ăn (uống) trong quá khứ (chẳng hạn như uống rượu trước khi có lệnh cấm).} (chương 5 – Al-Ma-idah, câu 93). Nghĩa là: Những người có đức tin không phải chịu trách nhiệm về những gì đã uống từ rượu trước khi bị cấm.