عَنْ أَبِي حُمَيْدٍ السَّاعِدِيِّ رَضيَ اللهُ عنه قَالَ:
اسْتَعْمَلَ رَسُولُ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ رَجُلًا عَلَى صَدَقَاتِ بَنِي سُلَيْمٍ، يُدْعَى ابْنَ اللُّتْبِيَّةِ، فَلَمَّا جَاءَ حَاسَبَهُ، قَالَ: هَذَا مَالُكُمْ وَهَذَا هَدِيَّةٌ. فَقَالَ رَسُولُ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ: «فَهَلَّا جَلَسْتَ فِي بَيْتِ أَبِيكَ وَأُمِّكَ، حَتَّى تَأْتِيَكَ هَدِيَّتُكَ إِنْ كُنْتَ صَادِقًا» ثُمَّ خَطَبَنَا، فَحَمِدَ اللَّهَ وَأَثْنَى عَلَيْهِ، ثُمَّ قَالَ: «أَمَّا بَعْدُ، فَإِنِّي أَسْتَعْمِلُ الرَّجُلَ مِنْكُمْ عَلَى العَمَلِ مِمَّا وَلَّانِي اللَّهُ، فَيَأْتِي فَيَقُولُ: هَذَا مَالُكُمْ وَهَذَا هَدِيَّةٌ أُهْدِيَتْ لِي، أَفَلاَ جَلَسَ فِي بَيْتِ أَبِيهِ وَأُمِّهِ حَتَّى تَأْتِيَهُ هَدِيَّتُهُ، وَاللَّهِ لاَ يَأْخُذُ أَحَدٌ مِنْكُمْ شَيْئًا بِغَيْرِ حَقِّهِ إِلَّا لَقِيَ اللَّهَ يَحْمِلُهُ يَوْمَ القِيَامَةِ، فَلَأَعْرِفَنَّ أَحَدًا مِنْكُمْ لَقِيَ اللَّهَ يَحْمِلُ بَعِيرًا لَهُ رُغَاءٌ، أَوْ بَقَرَةً لَهَا خُوَارٌ، أَوْ شَاةً تَيْعَرُ» ثُمَّ رَفَعَ يَدَهُ حَتَّى رُئِيَ بَيَاضُ إِبْطِهِ، يَقُولُ: «اللَّهُمَّ هَلْ بَلَّغْتُ» بَصْرَ عَيْنِي وَسَمْعَ أُذُنِي.
[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح البخاري: 6979]
المزيــد ...
Ông Abu Humaid As-Sa'idi thuật lại:
Thiên Sứ của Allah ﷺ đã chỉ định một người đàn ông tên là Ibn Al-Lutbiyah để thu thập của từ thiện từ bộ tộc Banu Sulaim. Khi ông đến để tính toán số tiền, ông nói: Đây là tài sản của các người và đây là một món quà. Thiên Sứ của Allah ﷺ đã nói: "Tại sao các người không ngồi trong nhà của cha và mẹ của các người cho đến khi món quà của các người đến với các người, nếu các người trung thực?" Sau đó, Người ﷺ thuyết giảng cho chúng tôi, Người ca ngợi Allah và tán dương Ngài, sau đó nói: "Ta đã chỉ định một người đàn ông trong số các ngươi để làm một công việc mà Allah đã chỉ định cho Ta làm, rồi y đến và nói: Đây là tiền của các người và đây là một món quà đã được ban cho tôi. Tại sao các người không ngồi trong nhà của cha và mẹ của các người cho đến khi món quà của các người đến với các người, nếu các người trung thực?" Ta thề bởi Allah, không ai trong số các người lấy bất cứ thứ gì không thuộc quyền lợi của y ngoại trừ việc y sẽ gặp Allah và mang nó vào Ngày Phục sinh. Ta chắc chắn sẽ biết một trong số các người sẽ gặp Allah mang một con lạc đà đang rống lên, hoặc một con bò đang rống lên, hoặc một con cừu đang kêu be be. Sau đó, Người ﷺ giơ tay lên cho đến khi thấy được màu trắng từ phần nách của Người, nói rằng: "Lạy Allah, bề tôi đã truyền đạt" Mắt tôi đã thấy và tai tôi đã nghe.
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi] - [Sahih Al-Bukhari - 6979]
Nabi ﷺ đã chỉ định một người đàn ông tên là Ibn Al-Lutbiyah để thu Zakah từ bộ tộc Banu Sulaim. Khi trở về Madinah, Người ﷺ yêu cầu người đàn ông này tính toán những gì mình đã thu được và đã chi. Ibn Al-Lutbiyah nói: Đây là số tiền tôi thu được từ Zakah và số tiền này được tặng cho tôi như một món quà. Người ﷺ nói: Tại sao ngươi không ngồi trong nhà cha mẹ mình cho đến khi ngươi thấy được liệu mình có được tặng hay không, liệu ngươi có trung thực không? Những quyền lợi mà ngươi đã đấu tranh để giành được chính là lý do khiến món quà được trao cho ngươi, và nếu ngươi ở lại nhà mình, ngươi sẽ chẳng được tặng gì cả, vì vậy ngươi không nên coi đó là điều hợp lý chỉ vì nó đến tay ngươi như một món quà. Sau đó Người ﷺ đã lên bục thuyết giảng và Người đang tức giận. Người đã ca ngợi Allah và tán dương Ngài, sau đó Người nói: Ta đã cử một người trong các ngươi làm một công việc mà Allah đã để Ta xử lý từ nguồn Zakah và chiến lợi phẩm. Vậy nên người ấy trở về từ công việc của mình và nói rằng: Đây là của các người và đây là quà tặng dành cho tôi! Người ﷺ nói: Sao y không ở lại nhà cha mẹ mình cho đến khi món quà đến với y?! Thề bởi Allah, không ai lấy bất cứ thứ gì được trao cho mà không có quyền hưởng, ngoại trừ việc người đó sẽ gặp Allah và đeo nó trên cổ vào Ngày Phục Sinh, bất kể vật y lấy là một con lạc đà kêu vang, hay một con bò rống lên, hay một con cừu kêu be be. Sau đó, Người ﷺ giơ hai tay lên cao đến nỗi những người ngồi đó có thể nhìn thấy màu trắng vùng nách của Người, rồi Người nói: Lạy Allah, bề tôi đã truyền đạt phán quyết của của Allah cho các người. Sau đó, ông Abu Humaid As-Sa'idi nói rằng đây là những gì mắt ông đã thấy và tai ông đã nghe.