+ -

عَنْ عَائِشَةَ أُمِّ المُؤْمِنينَ رَضِيَ اللهُ عَنْها قَالَتْ:
كَانَ رَسُولُ اللَّهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ إِذَا أَمَرَهُمْ أَمَرَهُمْ مِنَ الأَعْمَالِ بِمَا يُطِيقُونَ، قَالُوا: إِنَّا لَسْنَا كَهَيْئَتِكَ يَا رَسُولَ اللَّهِ، إِنَّ اللَّهَ قَدْ غَفَرَ لَكَ مَا تَقَدَّمَ مِنْ ذَنْبِكَ وَمَا تَأَخَّرَ، فَيَغْضَبُ حَتَّى يُعْرَفَ الغَضَبُ فِي وَجْهِهِ، ثُمَّ يَقُولُ: «إِنَّ أَتْقَاكُمْ وَأَعْلَمَكُمْ بِاللَّهِ أَنَا».

[صحيح] - [رواه البخاري] - [صحيح البخاري: 20]
المزيــد ...

'A-ishah, Mẹ của những người có đức tin nói:
Khi Thiên Sứ của Allah ﷺ ra lệnh cho họ làm một việc theo khả năng của mình, họ sẽ nói, "Chúng tôi không giống như Người, hỡi Thiên Sứ của Allah. Allah đã tha thứ cho Người những tội lỗi trong quá khứ và tương lai." Người ﷺ nổi giận đến mức cơn giận của Người có thể nhìn thấy trên khuôn mặt, và sau đó Người nói, "Ta là người ngoan đạo nhất trong số các ngươi và là người hiểu biết nhất về Allah hơn các ngươi."

-

Giải thích

Mẹ của những người có đức tin, 'A-ishah cho biết rằng khi Nabi ﷺ ra lệnh cho mọi người làm điều gì đó, Người ra lệnh cho họ làm những gì dễ dàng đối với họ, chứ không phải những gì khó khăn, vì sợ rằng họ sẽ không thể tiếp tục làm. Chính Người đã làm những gì Người ra lệnh cho họ làm theo cách giúp họ làm dễ dàng, nhưng họ lại yêu cầu Người giao cho họ những việc khó khăn, vì họ tin rằng họ cần phải làm quá mức công việc để nâng cao địa vị mà không cần Người. Họ nói: Hoàn cảnh của chúng tôi không giống như của Người, hỡi Thiên Sứ của Allah. Allah đã tha thứ cho Người mọi tội lỗi trong quá khứ và tương lai. Người ﷺ nổi giận đến mức khuôn mặt hiện rõ sự tức giận của Người. Rồi Người nói: "Ta là người ngoan đạo nhất trong các ngươi và là người hiểu biết Allah nhất trong các ngươi, vậy hãy làm theo những gì Ta truyền cho ngươi."

Những bài học rút từ Hadith

  1. Học giả Ibnu Hajar nói: Người ﷺ chỉ ra lệnh cho họ làm những gì dễ dàng với họ để họ có thể tiếp tục làm, như Người đã nói trong một hadith khác: “Việc làm được Allah yêu thích nhất là việc làm thường xuyên.”
  2. Người công chính không nên từ bỏ sự siêng năng trong công việc dựa trên sự công chính của mình.
  3. Một người được phép nói về hồng phúc của mình khi cần thiết, miễn là không sợ bị khoe khoang hay kiêu ngạo.
  4. Điều đầu tiên trong việc thờ phượng là sự định tâm và duy trì, không phải sự phóng đại dẫn đến sự từ bỏ.
  5. Học giả Ibnu Hajar nói: Khi người bề tôi đạt được mục tiêu cuối cùng trong việc thờ phượng và đạt được thành quả, điều này sẽ khiến họ có nhiều khả năng kiên trì hơn trong việc đó, giữ gìn phước lành và gia tăng phước lành bằng cách biết ơn vì điều đó.
  6. Tính chính đáng của sự tức giận khi một giáo luật bị vi phạm, và việc phản đối và chỉ trích người có đủ khả năng hiểu được ý nghĩa nếu người đó không hiểu rõ, nhằm khuyến khích người đó cảnh giác.
  7. Nabi ﷺ thương xót cộng đồng tín đồ của mình, rằng tôn giáo này dễ dàng, và giáo luật Shari'ah đúng đắn và khoan dung.
  8. Niềm khao khát mãnh liệt của các Sahabah và sự mong muốn gia tăng việc làm tốt của họ.
  9. Dừng lại ở những gì giáo luật đã đặt ra về sự quyết tâm và sự cho phép, và tin rằng đi theo con đường dễ dàng hơn và đồng thuận với giáo luật là tốt hơn con đường khó khăn hơn nhưng trái ngược với nó.
Bản dịch: tiếng Indonesia tiếng Bengali Người Kurd Người Bồ Đào Nha Thái Lan tiếng Dari tiếng Hungarian الجورجية المقدونية
Xem nội dung bản dịch
Thêm