عَنْ مُعَاذِ بْنِ جَبَلٍ رضي الله عنه قَالَ:
كُنْتُ مَعَ النَّبِيِّ صَلَّى اللَّهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ فِي سَفَرٍ، فَأَصْبَحْتُ يَوْمًا قَرِيبًا مِنْهُ وَنَحْنُ نَسِيرُ، فَقُلْتُ: يَا رَسُولَ اللهِ أَخْبِرْنِي بِعَمَلٍ يُدْخِلُنِي الجَنَّةَ وَيُبَاعِدُنِي عَنِ النَّارِ، قَالَ: «لَقَدْ سَأَلْتَنِي عَنْ عَظِيمٍ، وَإِنَّهُ لَيَسِيرٌ عَلَى مَنْ يَسَّرَهُ اللَّهُ عَلَيْهِ، تَعْبُدُ اللَّهَ وَلاَ تُشْرِكْ بِهِ شَيْئًا، وَتُقِيمُ الصَّلاَةَ، وَتُؤْتِي الزَّكَاةَ، وَتَصُومُ رَمَضَانَ، وَتَحُجُّ البَيْتَ» ثُمَّ قَالَ: «أَلاَ أَدُلُّكَ عَلَى أَبْوَابِ الخَيْرِ: الصَّوْمُ جُنَّةٌ، وَالصَّدَقَةُ تُطْفِئُ الخَطِيئَةَ كَمَا يُطْفِئُ الْمَاءُ النَّارَ، وَصَلاَةُ الرَّجُلِ مِنْ جَوْفِ اللَّيْلِ» قَالَ: ثُمَّ تَلاَ: «{تَتَجَافَى جُنُوبُهُمْ عَنِ الْمَضَاجِعِ}، حَتَّى بَلَغَ {يَعْمَلُونَ}» ثُمَّ قَالَ: «أَلاَ أُخْبِرُكَ بِرَأْسِ الأَمْرِ كُلِّهِ وَعَمُودِهِ، وَذِرْوَةِ سَنَامِهِ؟» قُلْتُ: بَلَى يَا رَسُولَ اللهِ، قَالَ: «رَأْسُ الأَمْرِ الإِسْلاَمُ، وَعَمُودُهُ الصَّلاَةُ، وَذِرْوَةُ سَنَامِهِ الجِهَادُ» ثُمَّ قَالَ: «أَلاَ أُخْبِرُكَ بِمَلاَكِ ذَلِكَ كُلِّهِ؟» قُلْتُ: بَلَى يَا نَبِيَّ اللهِ، فَأَخَذَ بِلِسَانِهِ قَالَ: «كُفَّ عَلَيْكَ هَذَا» فَقُلْتُ: يَا نَبِيَّ اللهِ، وَإِنَّا لَمُؤَاخَذُونَ بِمَا نَتَكَلَّمُ بِهِ؟ فَقَالَ: «ثَكِلَتْكَ أُمُّكَ يَا مُعَاذُ، وَهَلْ يَكُبُّ النَّاسَ فِي النَّارِ عَلَى وُجُوهِهِمْ أَوْ عَلَى مَنَاخِرِهِمْ إِلاَّ حَصَائِدُ أَلْسِنَتِهِمْ».
[صحيح بمجموع طرقه] - [رواه الترمذي وابن ماجه وأحمد] - [سنن الترمذي: 2616]
المزيــد ...
Ông Mu'azd bin Jabal thuật lại:
Tôi đã đi cùng Nabi ﷺ trong một chuyến đi, và một ngày nọ, tôi ở gần với Người khi chúng tôi đang di chuyển, và tôi nói: Hỡi Thiên Sứ của Allah, hãy nói cho tôi biết về một hành động sẽ đưa tôi đến Thiên Đàng và giúp tôi tránh xa Hỏa Ngục. Người nói: {Quả thật, anh đã hỏi Ta về một điều vĩ đại, và thực sự điều đó thật dễ dàng đối với bất cứ ai mà Allah tạo điều kiện dễ dàng cho y. Anh hãy tôn thờ Allah và không Shirk bất cứ gì với Ngài, hãy dâng lễ nguyện Salah, xuất Zakah, nhịn chay Ramadan, và thực hiện cuộc hành hương đến ngôi nhà của Allah.} Rồi Người nói: {Ta chỉ cho anh những cánh cửa tốt lành: nhịn chay là lá chắn, Sadaqah dập tắt tội lỗi như nước dập tắt lửa, và lễ nguyện Salah của một người lúc nửa đêm.} Rồi Người đọc: {Họ rời giường ngủ cầu nguyện Thượng Đế của họ với tâm trạng vừa lo sợ (hình phạt của Ngài) vừa ham muốn (Thiên Đàng của Ngài); và họ chi dùng bổng lộc mà TA (Allah) đã ban cấp cho họ (vào con đường chính nghĩa của TA). Không một linh hồn nào biết được niềm vui sướng đã được giấu kín (nơi Thiên Đàng) dùng làm phần thưởng cho họ về những việc thiện mà họ đã từng làm.} (chương 32 – As-Sajdah, câu 16, 17)} Sau đó, Người nói: {Ta có nên cho anh biết về những thứ đứng đầu, trụ cột và đỉnh cao của tôn giáo không?} Tôi nói: Vâng, tôi muốn thưa Thiên Sứ của Allah. Người nói: {Thứ đứng đầu của tôn giáo là Islam, trụ cột của nó là lễ nguyện Salah, và đỉnh cao của nó là Jihad.} Sau đó, Người ﷺ nói: {Ta có nên cho anh biết một thứ chi phối tất cả điều đó không?} Tôi nói: Vâng, tôi muốn thưa Thiên Sứ của Allah. Thế là Thiên Sứ của Allah ﷺ cầm lấy chiếc lưỡi của mình và nói: {Người phải chế ngự cái này!} Tôi nói: Thưa Thiên Sứ của Allah, có phải chúng tôi sẽ bị bắt tội bởi tất cả những gì mình nói? Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: {Mẹ ngươi đã mất ngươi, Hỡi Mu'azd. Có thứ gì có thể đẩy con người ngã sấp mặt hoặc mũi của họ xuống Hỏa Ngục ngoài những gì thu được từ lưỡi của họ không?}
- - [Sunan At-Tirmizdi - 2616]
Mu'azd nói: Tôi đã cùng Nabi ﷺ trong một cuộc chuyến đi, và một ngày nọ, tôi được ở gần Người khi chúng tôi đang đi bộ, vì vậy tôi đã nói: Hỡi Thiên Sứ của Allah, xin Người hãy nói cho tôi điều gì đó sẽ đưa tôi vào Thiên Đàng và giữ tôi cách xa khỏi Hỏa Ngục. Người ﷺ nói: Ngươi đã hỏi Ta về một điều vĩ đại đối với các linh hồn, và việc đó thật dễ dàng đối với những ai được Allah làm cho dễ dàng. Hãy thực hiện các nghĩa vụ của Islam:
Thứ nhất: Thờ phượng duy nhất một mình Allah, không Shirk với Ngài cứ thứ gì.
Thứ hai: Duy trì năm lễ nguyện Salah bắt buộc hàng ngày: Fajr, Zhuhr, 'Asr, Maghrib, 'Isha đảm bảo thực hiện đúng và đầy đủ theo các điều kiện của nó, các Rukun và các Wajib của nó.
Thứ ba: Xuất Zakah bắt buộc, đây là một hành động thờ phượng bắt buộc bằng tài sản khi một người có của cải và tài sản đạt đến một mức lượng nhất định theo giáo luật, số tài sản này được trao cho những người xứng đáng.
Thứ tư: Nhịn chay Ramadan, tức là nhịn ăn, nhịn uống và những thứ khác với ý định thờ phượng, từ bình minh đến hoàng hôn.
Thứ năm: Thực hiện cuộc hành hương Hajj đến ngôi đền Ka'bah tại Makkah thông qua các nghi thức, nhằm mục đích thờ phượng Thượng Đế Toàn Năng.
Sau đó, Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: Ngươi có muốn Ta nói cho ngươi biết con đường dẫn đến cánh cửa của sự tốt lành không? Đó là cùng với các nghĩa vụ này hãy thực hiện các hành vi thờ phượng tự nguyện:
Thứ nhất: Nhịn chay tự nguyện, giúp con người không rơi vào tội lỗi do phá bỏ ham muốn và làm suy yếu sức lực.
Thứ hai: Sadaqah (làm thiện nguyện) dập tắt tội lỗi sau khi đã phạm, loại trừ và xóa bỏ dấu vết của nó.
Thứ ba: Lễ nguyện Salah Tahajjud vào một phần ba cuối cùng của đêm. Thiên Sứ của Allah ﷺ đọc lời phán của Đấng Toàn Năng: {Họ rời giường ngủ cầu nguyện Thượng Đế của họ với tâm trạng vừa lo sợ (hình phạt của Ngài) vừa ham muốn (Thiên Đàng của Ngài); và họ chi dùng bổng lộc mà TA (Allah) đã ban cấp cho họ (vào con đường chính nghĩa của TA). Không một linh hồn nào biết được niềm vui sướng đã được giấu kín (nơi Thiên Đàng) dùng làm phần thưởng cho họ về những việc thiện mà họ đã từng làm.} (chương 32 – As-Sajdah, câu 16, 17)
Sau đó, Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: Ngươi có muốn Ta nói cho ngươi biết về nền tảng, trụ cột và đỉnh cao của tôn giáo không?
Mu'azd nói: Tôi muốn, thưa Thiên Sứ của Allah.
Nabi ﷺ nói: Nền tảng của Islam là câu chứng ngôn đức tin Shahadah, và với lời chứng ngôn đức tin này con người mới có thể vững chắc tôn giáo. Trụ cột của nó là lễ nguyện Salah. Không có Islam nếu không có lễ nguyện Salah, cũng giống như một ngôi nhà không thể không có những cây trụ cột. Vì vậy, người nào dâng lễ nguyện Salah thì tôn giáo của người đó được củng cố và nâng cao. Đỉnh cao của Islam Jihad, đó là nỗ lực chiến đấu với kẻ thù của tôn giáo để giơ cao lời của Allah.
Sau đó, Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: Ngươi có muốn Ta nói cho ngươi biết về một thứ chi phối tất cả những gì đã đề cập ở trên không? Người ﷺ cầm lấy chiếc lưỡi của mình và nói: Hãy ngăn chặn cái này và đừng nói về những gì không liên quan đến ngươi. Mu'azd nói: Có phải Thượng Đế của chúng ta bắt chúng ta phải chịu trách nhiệm và trừng phạt chúng ta bằng mọi điều chúng ta nói không?!
Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: Mẹ ngươi đã mất ngươi! Ý của lời này không phải là lời cầu xin trừng phạt cho Mu'azd, tuy nhiên đây là cách nói của người Ả-rập để cảnh báo ông ấy về một vấn đề mà lẽ ra anh ấy phải chú ý và biết đến. Sau đó, Người ﷺ nói: Liệu có thứ gì có thể đẩy con người ngã sấp mặt hoặc mũi của họ xuống Hỏa Ngục ngoài những gì thu được từ lưỡi của họ từ sự vô đức tin, vu khống, lăng mạ, nói xấu, mách lẻo, xúc phạm và những điều tương tự chăng?