عَنِ الزُّبَيْرِ بْنِ العَوَّامِ رَضِيَ اللَّهُ عَنْهُ عَنِ النَّبِيِّ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ قَالَ:
«لَأَنْ يَأْخُذَ أَحَدُكُمْ حَبْلَهُ، فَيَأْتِيَ بِحُزْمَةِ الحَطَبِ عَلَى ظَهْرِهِ، فَيَبِيعَهَا، فَيَكُفَّ اللَّهُ بِهَا وَجْهَهُ خَيْرٌ لَهُ مِنْ أَنْ يَسْأَلَ النَّاسَ أَعْطَوْهُ أَوْ مَنَعُوهُ».
[صحيح] - [رواه البخاري] - [صحيح البخاري: 1471]
المزيــد ...
Ông Az-Zubair bin Al-'Awwam thuật lại rằng Nabi ﷺ nói:
"Thà một người trong các ngươi lấy dây thừng, vác một bó củi trên lưng, đem đi bán, nhờ đó giữ thể diện cho mình, còn hơn là xin thiên hạ để họ cho hay không cho."
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari ghi lại] - [Sahih Al-Bukhari - 1471]
Nabi ﷺ cho biết rằng một người có thể làm bất cứ công việc gì, ngay cả khi đó là việc lấy dây thừng, nhặt củi vác trên lưng, bán nó và ăn từ đồng tiền đó hoặc dùng nó làm từ thiện, và như vậy trở nên độc lập với mọi người và bảo vệ khuôn mặt của mình khỏi sự nhục nhã khi phải ăn xin, như vậy còn tốt hơn là xin mọi người để họ cho hoặc từ chối. Vì vậy, việc xin mọi người là sự hèn hạ, và người có đức tin cao quý và không phải là kẻ thấp hèn.