عَنِ النُّعْمَانِ بْنِ بَشِيرٍ رَضيَ اللهُ عنهُما:
أَنَّ أُمَّهُ بِنْتَ رَوَاحَةَ سَأَلَتْ أَبَاهُ بَعْضَ الْمَوْهِبَةِ مِنْ مَالِهِ لِابْنِهَا، فَالْتَوَى بِهَا سَنَةً ثُمَّ بَدَا لَهُ، فَقَالَتْ: لَا أَرْضَى حَتَّى تُشْهِدَ رَسُولَ اللهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ عَلَى مَا وَهَبْتَ لِابْنِي، فَأَخَذَ أَبِي بِيَدِي وَأَنَا يَوْمَئِذٍ غُلَامٌ، فَأَتَى رَسُولَ اللهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ، فَقَالَ: يَا رَسُولَ اللهِ، إِنَّ أُمَّ هَذَا بِنْتَ رَوَاحَةَ أَعْجَبَهَا أَنْ أُشْهِدَكَ عَلَى الَّذِي وَهَبْتُ لِابْنِهَا، فَقَالَ رَسُولُ اللهِ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ: «يَا بَشِيرُ، أَلَكَ وَلَدٌ سِوَى هَذَا؟» قَالَ: نَعَمْ، فَقَالَ: «أَكُلَّهُمْ وَهَبْتَ لَهُ مِثْلَ هَذَا؟» قَالَ: لَا، قَالَ: «فَلَا تُشْهِدْنِي إِذن، فَإِنِّي لَا أَشْهَدُ عَلَى جَوْرٍ»، ولِمُسْلِمٍ: «فَأَشْهِدْ عَلَى هَذَا غَيْرِي».
[صحيح] - [متفق عليه، وله ألفاظ عديدة] - [صحيح مسلم: 1623]
المزيــد ...
Ông An-Nu'man bin Bashir thuật lại rằng:
Mẹ của ông, con gái của Rawahah, đã xin cha ông một món quà nào đó từ tiền của ông ấy cho con trai bà, nhưng ông ấy đã do dự trong một năm với nó và sau đó mới thực hiện yêu câu của bà, và bà nói: Tôi sẽ không hài lòng cho đến khi ông yêu cầu Thiên Sứ của Allah ﷺ làm chứng cho những gì ông đã ban cho con trai tôi. Thế là cha tôi đã nắm lấy tay tôi - lúc đó tôi còn là một cậu bé - đến với Thiên Sứ của Allah ﷺ. Cha tôi nói: Hỡi Thiên Sứ của Allah, mẹ của của đứa trẻ này là con gái của Rawahah và cô ta muốn tôi yêu cầu Người làm chứng cho những gì tôi trao tặng cho con trai cô ấy. Vì vậy, Thiên Sứ của Allah ﷺ nói: {Hỡi Bashir, ngoài đứa con trai này ngươi còn có đứa con trai nào khác không?} Cha tôi nói: Vâng có. Người ﷺ nói: {Ngươi có trao tặng tất cả chúng giống thế này không?} Cha tôi nói: Không. Người ﷺ nói: {Vậy thì đừng yêu cầu Ta làm chứng, vì Ta không làm chứng cho sự bất công}, còn trong lời dẫn do Muslim ghi: {Vậy thì hãy để những người khác làm chứng cho điều này.}
[Sahih (chính xác)] - - [Sahih Muslim - 1623]
An-Nu'man bin Bashir cho biết rằng mẹ của ông, bà 'Amrah còn gái của Rawahah, đã xin cha của ông một món quà nào đó từ tiền của ông ấy cho con trai bà, nhưng ông ấy đã do dự và trì hoãn nó trong một thời gian. Một năm sau, ông ấy đáp lại yêu cầu của bà rằng sẽ tặng con trai mình là An-Nu'man, nhưng bà nói: Tôi sẽ không hài lòng cho đến khi ông yêu cầu Thiên Sứ của Allah ﷺ làm chứng cho những gì ông sẽ cho con trai tôi. Vì vậy, cha tôi đã nắm lấy tay tôi khi tôi còn là một cậu bé đến gặp Thiên Sứ của Allah ﷺ và nói: Hỡi Thiên Sứ của Allah, mẹ của đứa trẻ này là con gái của Rawahah và cô ấy muốn tôi yêu cầu Người làm chứng về những gì tôi sẽ trao tặng con trai cô ấy. Vì vậy, Người ﷺ nói: Hỡi Bashir, ngoài đứa con trai này, ngươi còn đứa con trai nào khác nữa không? Ông ấy nói: Thưa có. Người ﷺ nói: {Ngươi có trao tặng tất cả chúng giống thế này không?} Ông ấy nói: Thưa không. Người ﷺ nói: {Vậy thì đừng yêu cầu Ta làm chứng, vì Ta không làm chứng cho sự bất công.} Còn trong lời dẫn do Muslim ghi: {Vậy thì hãy để những người khác làm chứng cho điều này.}