عَنْ عَبْدِ اللَّهِ بْنِ مَسْعُودٍ رَضيَ اللهُ عنهُ قَالَ:
قَالَ لِي النَّبِيُّ صَلَّى اللهُ عَلَيْهِ وَسَلَّمَ: «اقْرَأْ عَلَيَّ»، قُلْتُ: يَا رَسُولَ اللَّهِ، أَأَقْرَأُ عَلَيْكَ، وَعَلَيْكَ أُنْزِلَ؟ قَالَ: «نَعَمْ» فَقَرَأْتُ سُورَةَ النِّسَاءِ حَتَّى أَتَيْتُ إِلَى هَذِهِ الآيَةِ: {فَكَيْفَ إِذَا جِئْنَا مِنْ كُلِّ أُمَّةٍ بِشَهِيدٍ، وَجِئْنَا بِكَ عَلَى هَؤُلاَءِ شَهِيدًا} [النساء: 41]، قَالَ: «حَسْبُكَ الآنَ» فَالْتَفَتُّ إِلَيْهِ، فَإِذَا عَيْنَاهُ تَذْرِفَانِ.
[صحيح] - [متفق عليه] - [صحيح البخاري: 5050]
المزيــد ...
'Abdullah bin Mas'ud thuật lại:
Nabi ﷺ đã nói với tôi: "Hãy đọc cho Ta nghe." Tôi nói: "Hỡi Thiên Sứ của Allah, tôi có nên đọc cho Người nghe khi lời mặc khải được mặc khải cho Người?" Người ﷺ nói: "Vâng, hãy đọc cho Ta nghe" Vì vậy, tôi đã đọc chương An-Nisa, tôi đọc cho đến khi đến câu: {Thế (vào Ngày Tận Thế) sẽ như thế nào khi TA mang ra cho mỗi cộng đồng một nhân chứng và TA mang Ngươi (Thiên Sứ) ra làm nhân chứng cho đám người này (những kẻ vô đức tin)?!} [chương 4 – An-Nisa, câu 41], Người ﷺ nói: "Dừng lại, như vậy là đủ rồi." Vì vậy, tôi quay sang Người, và bắt gặp đối mắt của Người đang rơi lệ.
-
Nabi ﷺ đã yêu cầu Abdullah bin Mas'ud đọc một phần Kinh Qur'an cho Người nghe. Ông Abdullah nói: "Hỡi Thiên Sứ của Allah, làm sao tôi có thể đọc lại cho Người khi nó đã được mặc khải cho Người?" Người ﷺ nói: "Ta muốn nghe từ người khác." Vì vậy, ông Abdullah đọc cho Người nghe từ chương An-Nisa. Khi đến câu: {Thế (vào Ngày Tận Thế) sẽ như thế nào khi TA mang ra cho mỗi cộng đồng một nhân chứng và TA mang Ngươi (Thiên Sứ) ra làm nhân chứng cho đám người này (những kẻ vô đức tin)?!} [chương 4 – An-Nisa, câu 41]. Có nghĩa là, {Tình trạng của ngươi và của cộng đồng ngươi sẽ ra sao khi TA (Allah) đưa ngươi đến làm chứng cho cộng đồng ngươi rằng ngươi đã truyền đạt thông điệp của Thượng Đế ngươi cho họ?} Người ﷺ nói: Hãy dừng lại. Abdullah bin Mas'ud nói: Tôi quay sang Người và thấy mắt Người rơi lệ vì lòng thương xót dành cho cộng đồng mình.