+ -

عن عبد الله بن عمرو رضي الله عنهما قال: أقبَلَ رجل إلى نبي الله صلى الله عليه وسلم فقال: أُبَايِعُكَ على الهجرة والجهاد أَبْتَغِي الأجر من الله تعالى قال: «فَهَل لَكَ من وَالِدَيك أحد حيٌّ؟» قال: نعم، بل كلاهما، قال: «فتبتغي الأجر من الله تعالى؟» قال: نعم، قال: «فَارْجِع إلى وَالِدَيك، فَأَحْسِن صُحْبَتَهُمَا». وفي رواية لهما: جاء رجل إلى النبي صلى الله عليه وسلم فاستأذنه في الجهاد، فقال: «أَحَيٌّ والداك؟»، قال: نعم، قال: «فَفِيهِمَا فجاهد».
[صحيح] - [متفق عليه]
المزيــد ...

Ông Abdullah bin 'Amru thuật lại: Có một người đàn ông đến gặp Thiên Sứ của Allah ﷺ, nói: "Tôi nguyện nghe theo Người về việc Hijrah (di cư) và Jihad với mong muốn phần thưởng nơi Allah." Người hỏi: {Anh còn cha mẹ không?} Người đàn ông đáp: "Thưa cả hai cha mẹ tôi đều còn." Thiên Sứ của Allah ﷺ hỏi: {Cậu muốn ân phước của Allah Tối Cao phải không?} Người đàn ông đáp: "Dạ, đúng." Thiên Sứ ﷺ bảo: {Anh hãy trở về chăm sóc tử tế cho cha mẹ anh.}. Còn trong một lời dẫn khác, một người đàn ông đến xin phép Thiên Sứ của Allah ﷺ đi Jihad, Người hỏi: {Cha mẹ anh còn sống không?} Người đàn ông đáp: "Dạ, còn." Người bảo: {Anh hãy Jihad trong việc chăm sóc tử tế hai người họ.}
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi]

Giải thích

Một người đàn ông đến gặp Thiên Sứ ﷺ báo cho Người biết rằng anh ta yêu thích việc đi Jihad và Hijrah vì Allah, Đấng Tối Cao. Và theo lời dẫn do Abu Dawood ghi lại thì người đàn ông đó bỏ lại cha mẹ ở nhà khóc lóc vì lo sợ anh ta mất mạng. Nghe xong nguyện vọng của anh ta, Thiên Sứ của Allah ﷺ liền hỏi: {Cha mẹ anh có ai còn sống không?} Anh ta đáp: "Dạ, cả hai đều còn sống." Thiên Sứ của Allah ﷺ hỏi: {Anh muốn ân phước của Allah Tối Cao phải không?} Anh ta đáp: "Dạ." Người bảo: {Anh hãy trở về chăm sóc tử tế cho cha mẹ của anh} Còn theo lời dẫn do Abu Dawood ghi lại thì Người nói: {Anh hãy trở về làm cho hai người họ cười lại giống như anh đã làm cho hai người họ đã khóc vậy.} Thiên Sứ của Allah ﷺ đã từ chối nguyện vọng của người đàn ông đó bởi điều bắt buộc cho anh ta là phải trở về chăm lo và phụng dưỡng tử tế cho cha mẹ, đó là bổn phận hàng đầu mà anh ta cân phải làm, Người cho biết đó mới là hình thức Jihad với bản thân trong việc cung phụng, làm hài lòng và nghe lời cha mẹ, như theo đường truyền do Al-Bukhari và Muslim ghi: {Anh hãy Jihad trong việc chăm sóc tử tế hai người họ.} Theo một Hadith khác nói cụ thể hơn rằng việc hiếu thảo với cha mẹ, chăm sóc họ, nghe lời họ còn tốt hơn việc đầu quân đi Jihad. Hadith do ông Ibnu 'Umar thuật lại rằng có một người đàn ông đến hỏi Thiên Sứ ﷺ việc làm nào tốt đẹp nhất? Người đáp: {Salah} Người đàn ông hỏi tiếp: "Rối tiếp đến là việc gì?" Người đáp: {Jihad} Người đàn ông nói: "Nhưng tôi còn cha mẹ." Thiên Sứ ﷺ bảo: {Việc anh hiếu thảo với cha mẹ tốt hơn.} (Hadith do Ibnu Hibban ghi lại). Quả thật, Hadith này cho thấy việc hiếu thảo với cha mẹ tốt hơn so với đi Jihad, ngoại trừ trường hợp bị chỉ định đi Jihad thì phải nhập ngủ ngay vì đã được chỉ định.

Bản dịch: tiếng Anh tiếng Urdu tiếng Tây Ban Nha tiếng Indonesia tiếng Bengali tiếng Pháp tiếng Thổ Nhĩ Kỳ tiếng Nga tiếng Bosnian Sinhala tiếng Ấn Độ tiếng Trung Quốc tiếng Ba Tư tiếng Tagalog Người Kurd Người Bồ Đào Nha Swahili Tamil
Xem nội dung bản dịch