عن أبي هريرة رضي الله عنه قَال: قَالَ رسولُ الله صلى الله عليه وسلم : "إنَّ اللهَ عز وجل يَقُولُ يَومَ القِيَامَةِ: يَا ابْنَ آدَمَ، مَرِضْتُ فَلَمْ تَعُدنِي! قَالَ: يَا رَبِّ، كَيْفَ أعُودُكَ وَأنْتَ رَبُّ العَالَمِينَ؟!، قَالَ: أمَا عَلِمْتَ أنَّ عَبْدِي فُلاَناً مَرِضَ فَلَمْ تَعُدْهُ! أمَا عَلِمْتَ أنَّكَ لَوْ عُدْتَهُ لَوَجَدْتَني عِنْدَهُ! يَا ابْنَ آدَمَ، اسْتَطْعَمْتُكَ فَلَمْ تُطْعِمنِي! قَالَ: يَا رَبِّ، كَيْفَ أطْعِمُكَ وَأنْتَ رَبُّ العَالَمِينَ؟! قَالَ: أمَا عَلِمْتَ أنَّهُ اسْتَطْعَمَكَ عَبْدِي فُلانٌ فَلَمْ تُطْعِمْهُ! أمَا عَلِمْتَ أنَّكَ لَوْ أطْعَمْتَهُ لَوَجَدْتَ ذَلِكَ عِنْدِي! يَا ابْنَ آدَمَ، اسْتَسْقَيْتُكَ فَلَمْ تَسْقِنِي! قَالَ: يَا رَبِّ، كَيْفَ أسْقِيكَ وَأنْتَ رَبُّ العَالَمينَ؟! قَالَ: اسْتَسْقَاكَ عَبْدِي فُلاَنٌ فَلَمْ تَسْقِهِ! أمَا عَلِمْتَ أنَّكَ لَوْ سَقَيْتَهُ لَوَجَدْتَ ذَلِكَ عِنْدِي".
[صحيح] - [رواه مسلم]
المزيــد ...

Ông Abu Huroiroh thuật lại lời của Thiên Sứ ﷺ: {Quả thật vào ngày Phán Xét, Allah - Đấng Oai Nghiêm và Tối Cao sẽ nói : "Này con cháu Adam, TA đã bị bệnh nhưng ngươi đã không thăm viếng TA." Con cháu Adam thưa: "Lạy Thượng Đế, làm sao bề tôi có thể thăm viếng Ngài được khi Ngài là Chúa Tể của vũ trụ và muôn loài?" Allah phán: "Lẽ nào ngươi lại không biết người bề tôi của TA (tên này và tên này) đã bị bệnh ư? Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi thăm viếng y là ngươi đã thấy TA ở cùng nơi đó sao? Này con cháu Adam, TA đã xin ngươi thức ăn nhưng ngươi không cho TA ăn." Con cháu Adam thưa: "Lạy Thượng Đế, làm sao bề tôi có thể cho Ngài ăn khi Ngài là Chúa Tể của vũ trụ và muôn loài?" Allah phán: "Lẽ nào ngươi lại không biết người bề tôi của TA (tên này và tên này) đã xin ngươi thức ăn nhưng ngươi đã không cho y? Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi cho y ăn thì ngươi đã thấy điều đó ở nơi TA đó sao? Này con cháu Adam, TA đã xin ngươi nước uống nhưng ngươi đã không cho TA uống." Con cháu Adam thưa: "Lạy Thượng Đế, làm sao bề tôi có thể cho Ngài uống khi Ngài là Chúa Tể của vũ trụ và muôn loài?" Allah phán: "Lẽ nào ngươi lại không biết người bề tôi của TA (tên này và tên này) đã xin ngươi nước uống nhưng ngươi đã không cho y? Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi cho y uống là ngươi đã thấy điều đó ở nơi TA."}
Sahih (chính xác) - Do Muslim ghi

Giải thích

Ông Abu Huroiroh thuật lại lời của Thiên Sứ ﷺ: {Quả thật vào ngày Phán Xét, Allah - Đấng Oai Nghiêm và Tối Cao sẽ nói: Này con cháu Adam, TA đã bị bệnh nhưng ngươi đã không thăm viếng TA. Con cháu Adam thưa: Lạy Thượng Đế, làm sao bề tôi có thể thăm viếng Ngài được khi Ngài là Chúa Tể của vũ trụ và muôn loài?} Có nghĩa là Ngài không có nhu cầu cần đến việc thăm viếng của bề tôi. {Allah phán: Lẽ nào ngươi lại không biết người bề tôi của TA (tên này và tên này) đã bị bệnh ư? Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi thăm viếng y là ngươi đã thấy TA ở cùng nơi với y đó sao?} Ở đây không có gì mâu thuẫn trong lời của Allah: {TA đã bị bệnh nhưng các ngươi đã không thăm viếng TA} rằng chắc chắn Allah không thể nào bị bệnh bởi vì bệnh tật là thuộc tính yếu kém trong khi Allah hoàn toàn không có bất cứ thuộc tính yếu kém nào. Tuy nhiên, Allah nói Ngài bị bệnh là Ngài chỉ muốn ngụ ý rằng có một người bề tôi trong số những người bề tôi ngoan đạo của Ngài hay trong số các vị Wali của Ngài bị bệnh, họ được xem là những người đặc biệt của Ngài, chính vì lẽ này nên Ngài đã phán với lời {Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi thăm viếng y là ngươi đã thấy TA ở cùng nơi với y đó sao?} chứ Ngài không nói {thì ngươi đã thấy điều đó ở nơi TA đó sao?} giống như Ngài nói về thức ăn và thức uống. Qua điều này giới học giả nói: "Người bị bệnh luôn được đáp lại lời cầu xin khi cầu xin điều tốt cho ai đó hoặc điều xấu cho ai đó." Còn câu: {Này con cháu Adam, TA đã xin ngươi thức ăn nhưng ngươi không cho TA ăn} không có nghĩa là Ngài cần đến thức ăn và cần ai khác cho Ngài thức ăn bởi Ngài đã phán: {Và Ngài là Đấng nuôi dưỡng (vạn vật) chứ không cần đến sự nuôi dưỡng} (chương 6 - Al-An’am: 14). Allah là Đấng Tự Hữu, Ngài bất cần mọi thứ kể cả thức ăn và thức uống. Lời của Ngài chỉ mang ngụ ý rằng có một bề tôi của Ngài bị đói nhưng lại không được cho thức ăn, chính vì lẽ này nên Ngài phán với lời: {Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi cho y ăn thì ngươi đã thấy điều đó ở nơi TA đó sao?} nghĩa là ngươi sẽ thấy được phần thưởng nơi TA dành cho ngươi, và cứ một ân phước được nhân lên từ mười đến bảy trăm lần hoặc nhiều hơn nữa. Về câu: {Này con cháu Adam, TA đã xin ngươi nước uống nhưng ngươi không cho TA uống. Con cháu Adam thưa: Lạy Thượng Đế, làm sao bề tôi có thể cho Ngài uống khi Ngài là Chúa Tể của vũ trụ và muôn loài?} nghĩa là Ngài không cần đến thức ăn hay thức uống gì cả. Allah phán: {Lẽ nào ngươi lại không biết người bề tôi của TA (tên này và tên này) đã xin ngươi nước uống nhưng ngươi đã không cho y? Chẳng lẽ ngươi không biết rằng nếu ngươi cho y uống là ngươi đã thấy điều đó ở nơi TA.} nghĩa là ngươi sẽ thấy được phần thưởng nơi TA dành cho ngươi, cứ một ân phước được nhân lên từ mười đến bảy trăm lần hoặc nhiều hơn nữa.

Bản dịch: tiếng Anh tiếng Pháp tiếng Tây Ban Nha tiếng Thổ Nhĩ Kỳ tiếng Urdu tiếng Indonesia tiếng Bosnian tiếng Nga tiếng Bengali tiếng Trung Quốc tiếng Ba Tư tiếng Tagalog tiếng Ấn Độ Sinhala Người Kurd Hausa Người Bồ Đào Nha Tamil
Xem nội dung bản dịch
Thêm