عن عبد الله بن عباس رضي الله عنهما قال: دَفَعَ النبيُّ -صلَّى الله عليه وسلَّم- يومَ عَرَفَة فَسَمِعَ النبيُّ -صلَّى الله عليه وسلَّم- وَرَاءَهُ زَجْرًا شَدِيدًا وَضَربًا وَصَوتًا لِلإِبِل، فَأَشَارَ بِسَوطِهِ إِلَيهِم، وقال: «يَا أَيُّهَا النَّاسُ، عَلَيكُم بِالسَّكِينَةِ، فَإِنَّ البِرَّ لَيسَ بِالإيضَاعِ».
[صحيح] - [متفق عليه: رواه البخاري بلفظه تاما، وأما مسلم فأخرج «عليكم بالسكينة»]
المزيــد ...
Abdullah bin Abbaas - cầu xin Allah hài lòng về hai ông - tường thuật lại: Khi Thiên sứ Muhammad - cầu xin Allah ban bình an và phúc lành cho Người - rời khỏi Arafah thì Thiên sứ đã nghe thấy một tiếng kêu khủng khiếp cùng với tiếng đánh đập và tiếng kêu của con lạc đà ở đằng sau Người. Vì vậy, Người vẫy tay với mọi người bằng cây roi của mình, và bảo: <
[Sahih (chính xác)] - [Do Al-Bukhari và Muslim ghi]
Khi Thiên sứ muhammad rời khỏi từ Arafah thì Người nghe thấy một tiếng kêu khủng khiếp cùng với tiếng đánh đập và tiếng kêu của con lạc đà ở đằng sau Người, và quan niệm này của con người dẫn đến những điều họ đã quen với thời đại của sự thiếu hiểu biết. Bởi vì họ ở trong thời tiền Islam, khi họ có ý định rời khỏi Arafah thì họ rất vội vã rời đi tranh giành nhau để ra trước lúc trời tối. Do đó, họ đánh đập con lạc đà một cách khủng khiếp thì Người vẫy tay với mọi người bằng cây roi của mình và bảo: